Web Cơ Bản

Khái niệm ràng buộc (CONSTRAINT) trong MySQL

- Trong hệ quản trị cơ sở dữ liệu MySQL, các ràng buộc được sử dụng để xác định những quy tắc cho dữ liệu bên trong một cái bảng, nó sẽ giới hạn loại dữ liệu có thể thêm vào bên trong bảng. Điều này đảm bảo tính chính xác, độ tin cậy của dữ liệu nằm ở bên trong bảng. Nếu có bất kỳ vi phạm nào giữa ràng buộc và hành động dữ liệu thì hành động dữ liệu đó sẽ bị hủy bỏ.

- Các ràng buộc có thể được khai báo trong quá trình tạo bảng hoặc cập nhật bảng.

CREATE TABLE table_name( column1 DATA TYPE constraint, column2 DATA TYPE constraint, column3 DATA TYPE constraint, .... );

- Dưới đây là một số ràng buộc thường được sử dụng trong MySQL:

NOT NULL

- Thiết lập việc một cột không được phép chứa giá trị NULL.

UNIQUE

- Thiết lập việc dữ liệu trong một cột không được phép trùng nhau.

PRIMARY KEY

- Kết hợp giữa NOT NULL & UNIQUE.

(cột không được phép chứa giá trị NULL & dữ liệu không được trùng nhau)

FOREIGN KEY

- Xây dựng một mối liên kết giữa hai cái bảng nhằm đảm bảo tính "toàn vẹn dữ liệu" của các bảng (khi trong hai cái bảng đó, có một bảng tham chiếu đến dữ liệu của cái bảng còn lại)

CHECK

- Giới hạn phạm vi giá trị được nhập vào bên trong cột.

DEFAULT

- Thiết lập giá trị mặc định cho cột trong trường hợp chúng ta chèn một hàng mới vào trong bảng mà không gán giá trị cho cột này.

INDEX

- Lập chỉ mục cho các cột để cải thiện tốc độ truy xuất dữ liệu từ cơ sở dữ liệu.